thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (203)
CHUYỆN TRÒ VUI
Vai êm! cũng cũng vai êm!
bảo là nhỏ xíu cũng đem dựa hoài
lại còn cho kiến tình ai
kiến cũng chút tẻo sao "nhai" được tình
trời ơi! tôi quá bực mình!
vợ tôi cho kiến ái tình của tôi!...
NTS
Chồng ơi khoan vội bực mình
Vợ đang lo kiến rập rình đốt đau
Bệnh rồi chồng lại lo âu
Phải chăm sóc vợ ủ rầu nét hoa
Chồng đừng bảo kiến đốt nha
Vợ xin chồng đấy kẻo mà hổng yêu...
TH
hổng yêu! hổng hổng! hổng yêu!
chỉ vì sợ kiến liêu xiêu vía hồn
ỏng a, ỏng ẻo từng cơn
a hù a dọa chập chờn gió trăng
để cho ta phải bâng khuâng
mà giương cờ trăng một lần chịu thua
kha! kha! nàng đã lầm to!
còn chiêu ta cột nằm co góc nhà
kha kha! để xem làm được gì ta!...
NTS