thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (208)
CHUYỆN TRÒ VUI
Sơn hỡi! phương trời xa dịu vợi
có nghe tiếng sóng vọng ngàn khơi
vang lên khúc nhạc tình tri ngộ
thắm đậm hồn tim ý mộng đời!...
NTS
Em đã nghe tiếng lòng anh vọng lại
Như ngàn trùng con sóng ngoài khơi xa
Bến mộng này nơi gặp gỡ hai ta
Cứ lan tỏa một tình yêu cháy bỏng...
Ngứa tim thì gãi bằng tim
Chịu hông hay để vợ tìm cách đây
TH
lấy tim ra gãi! hỡi ôi!
còn gì tim của vợ tôi trong mình!
NTS
Khi tình yêu đã đậm sâu
Hiến dâng nào tiếc chi đâu hỡi mình
TH
bốn mươi ngày đã trôi qua
tình nàng nơi ấy ngân nga thế nào?
NTS