thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (213)
CHUYỆN TRÒ VUI
Cuộc sống mà anh vốn đủ đầy
Nhớ nhung giận dỗi đắng và cay
Vị hương mỗi thứ ai không có
Trên hết vẫn là yêu đắm say
Em vẫn thở nhưng chẳng than
Chiều chồng khi ngứa sẵn sàng gãi lưng
Tới khi chồng bảo vợ dừng
Bàn tay em vẫn lùng nhùng...tìm ai
TH
nói thế thật là nàng nói hay
cho nên ta mới yêu nàng say
vậy thì ghé lại ta hun cái
để thưởng khen lời nàng nói hay!
lùng nhùng nàng mãi tìm...lưng
để nàng quàu rách, nhét gừng lưng ta
ôi chao! rát quá lưng à
vừa sùng vừa tức ta ra kiếm...kềm!
NTS
Em nhận cái hôn thật đã đây
Vì thương anh cứ bảo rằng hay
Cho nhiều nhận nữa không đòi chứ
Em cám ơn chồng yêu đắm say
vặn tay đau lắm hỡi chồng
lưng mà hết ngứa em không thể cào
tại lòng cứ thấy nao nao
em tìm xem thử...biết sao...hỡi chồng
TH