thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (215)
CHUYỆN TRÒ VUI
Có cơm khê cá cháy vàng
Canh cua rau rút màng tang tươi màu
Lại thêm hai hũ rượu đào
Mời chàng nâng cốc chạm vào nhớ nhung... hì hì hì...
Sao lại đổ quạu với em
Rượu còn hai hũ trinh nguyên đó mà
Uống cho say đến la đà
Cơm canh bỏ mặc phở nhà ngon hơn...
TH
thơ! thơ! càng nói càng sùng
rượu nàng chẳng có lùng bùng lỗ tai
trời ơi! tức quá! ai hay!
rượu thèm muốn chết, đứng nhai thơ hoài!
NTS
Giận thì em phải zìa đây
Ở thêm một chút có ngày tan xương
Hu hu sao chẳng còn thương
Bỏ về lòng lại thấy thương cho chồng...
TH
ra chiêu tiếp tục hù chồng
để ta phải ẵm phải bồng phải yêu
đừng đừng, đừng có chơi chiêu
hù về, hù khóc lắm điều với ta
quá rành chiêu đó kha! kha!
NTS