thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (218)
CHUYỆN TRÒ
Vắng nhau lòng chắc sẽ buồn
Đêm còn gắng đợi nụ hôn mới về
Chưa gặp lòng thấy tái tê
Gặp rồi đắm đuối đam mê chẳng rời.
TH
Gió lay nửa mảnh hồn tình
Mới hay nỗi nhớ, thương "mình" biết bao!
Đêm qua rớt mộng canh sâu
Để vầng trăng lặn một màu vấn vương
Để ai buồn bã đêm trường!
Để ai canh cánh sầu tuôn lệ lòng!
Làm sao hết nỗi nhớ mong?
làm sao quên được mộng hồn yêu đương?
Làm sao nhạt ánh trăng thương?
Để không còn nữa đoạn trường tương tư!...
NTS
Thôi đừng làm gió phải đau
Làm mây phải nhạt cái màu tương tư
Cõi lòng nếu thấy còn dư
Thì đem gói lại vào thơ giãi bày
Lệ buồn bởi trót đắm say
Nhớ mong chi để lòng này phôi phai
Muộn phiền nào có trách ai
Duyên trời chẳng vượt chông gai duyên mình
Phong ba ngăn cản đường tình
Thương nhau đành phải lặng thinh
Người ơi có thấu con tim rối bời....
TH