thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (227)
NỖI LÒNG CỦA ANH
Mấy bửa hôm nay anh xốn xang
Lỡ đưa tay đụng ánh trăng thanh
Cho quần u tối loang qua cửa
Dờ dật tâm hồn kẻ ngắm trăng
Thắm thoát trôi qua cận bốn mùa
Tình yêu thắm thiết trải canh khuya
Biết bao tâm sự, bao lưu luyến
Ấm áp, thân thương, đẩy áng mờ
Thời gian ngày tháng đậm thêm sâu
Tan xóa, ưu phiền cuộc bể dâu
Xa cách nhưng hồn gần gủi lắm
Dõi trông đêm đến được gần nhau
Khắc đậm trong tim một ước nguyền
Trọn đời kết chặt mối lương duyên
Dẫu cho ảo ảnh hay thành thật
Một hướng mà đi, chẳng chuyển thuyền
Mình ơi! Như thế! Của lòng anh
Chẳng gió đong đưa giạt lá cành
Chẳng phải mây trời trôi lãng đãng
Để rồi khuất bóng giữa khung xanh
NTS
Nỗi niềm trông đợi
Ngồi buồn tư lự lại trông ai
Ở chốn xa xôi cách dặm dài
Cháy bỏng con tim hồn đau đáu
Đặng lòng chẳng thể chút nguôi ngoai
Gió lộng đường khơi vị mặn mòi
Con thuyền rời bến lênh đênh trôi
Sóng trùng dữ dội mình xoay chuyển
Vẫn giữ vệt son nặng nỗi đời
Ừ rằng cái số cứ long đong
Hẹn gặp nhau rồi mà lại không
Lỡ cả bến xưa lòng trống trải
Để thuyền xao xác đợi bên sông
Xin đừng trách nhau nhiều như thế
Ta đã biết là ta chẳng thể
Quên nguyện thề khi đã hiểu nhau
Dẫu im vẫn trọn tình sông bể
Cõi mộng mơ là chốn để về
Gửi trao ao ước và đam mê
Ý thơ mượt mà tràn hương sắc
Xoá khoảng xa nhau thật tràn trề
Bỗng nhìn cây lá nhớ về nhau
Nhạc rũ tình thưa dạ héo sầu
Khát vọng ngày xưa dường đã lặn
Cánh chim mỏi mệt tấp về đâu
Dật dờ chân bước dạ đơn côi
Mơ mộng giờ đây cũng hết rồi
Chiều lụi hồn hoang lan lệ đổ
Khát khao bỗng chốc lại chia đôi
Chẳng oán chẳng than dẫu một lời
Lắng nghe con tạo khúc chia phôi
Níu trì tâm ảnh cho bền chặt
Nhớ nhé đừng quên một khúc cười…
TH