Poem logo
Poem logo

thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (234)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
MÙA HÈ…

Em thì rạo rực với hè sang
Hít thở hương hoa nở rộ hàng
Thưởng thức không gian bầu sáng rực
Tấc lòng dào dạt cảm mênh mang!

Bước dài lên phố ngắm người đi
Xem cảnh hân hoan rộ ánh thì
Lãng đãng mơ màng treo khắp nẻo
Chẳng sầu, chẳng nghĩ, chẳng lo chi

Niềm xuân phơi phới kéo về tim
Nhạt nhẽo, hắt hiu khuất lặn chìm
Bến nước cầu ao như gởi lại
Sắc màu loé chớp một dòng phim

Khát khao, ngây ngất chợt bay qua
Lồng lộng đong đưa ảnh ngọc ngà
Từng chập gió lùa qua suối biếc
Hồn em sống lại bản tình ca..!

Còn tôi nóng nực phủ vây quanh
Bốn phía không gian rực lửa mành
Quạt gió mở mau con số một
Cơm thì đầy ấp một tô canh

Mấy lượt ra vô cởi áo trần
Sáng trưa chiều tối tắm bao lần
Vậy mà cứ mãi mồ hôi chảy
Bứt rứt , hầm hì thiệt khổ thân

Muốn gào, muốn thét, muốn kêu trời
Hè đến làm chi để lụy tôi
Hãy lẹ qua mau ngày tháng nhé
Cho thu trở lại mát nhiều nơi!....

NTS

RÉT THÁNG BA

Gió mùa đông bắc mới tràn sang
Áo rét lại đem ra bán hàng
Tấp nập người mua về chống rét
Túi to túi nhỏ xách cùng mang

Ngỡ rằng cái lạnh đã ra đi
Như kẻ cô đơn để lỡ thì
Duyên ế tình khô e thấy khổ
Làm sao dám nói cái chi chi

Chờ nắng hạ về hong trái tim
Mà sao ánh sáng cứ trôi chìm
Đợi hoài nghe nản thôi đành vậy
Cuộc sống cuộn trôi như thước phim

Ngóng tiếng thiên di vụt thoáng qua
Trời đêm hắng ước bóng trăng ngà
Sao băng vụt tắt nghe thao thiết
Bầy dế tung tăng lại hát ca

Gió thốc khua rèm đẩy loanh quanh
Cành cây liễu rủ lá buông mành
Bóng hình ai đó nghe buồn bã
Trằn trọc thức hoài đêm mãn canh

Ngẫm trong trời đất bụi phong trần
Thao thức trở trăn đã mấy lần
Dài cổ chờ tin sao chẳng thấy
Biết chăng người ấy có còn thân

Duyên số người ta định ở trời
Hèn chi liên lụy cái thân tôi
Nhớ thương gửi gắm vô trong nớ
Vạn kỉ vẫn chờ chỉ một nơi.

TH

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm