thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (250)
Chuyện trò
Tiền duyên đã nặng chữ yêu
Kiếp nầy gặp lại giữa chiều giá đông
Tấc lòng mãi dặn với lòng
Dòng sông bến nước vẫn không đổi dời
Em ơi đừng có xa xôi
Trọn đời anh mãi một lời sắc son!
NTS
Xin đừng để lá héo hon
Để hoa tàn rữa dạ mòn mỏi trông
Kệ cho cải đã lên ngồng
Nụ tầm xuân nở thành bông biếc ngời
Quá thì em vẫn đợi người
Đò đầy chớ để tự trôi một mình.
TH
Em ơi! Đã thắm chữ tình
Đã sâu chữ nghĩa, đã "Mình" trong tim
Dòng sông, nước chảy, thuyền duyên
Chở hồn hai đứa về miền luyến lưu
Ngắm trăng, nghe gió đàn ru
Đưa ta vào mộng thiên thu hẹn thề
Đừng buồn nữa nhé hiền thê!...
NTS