thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (279)
Chuyện trò
Chẳng nhạt không phai vẫn cứ buồn
Đêm đông lạnh lẽo hạt mưa tuôn
Một mình vò võ trông phương cũ
Tâm lạnh hồn trơ dạ héo mòn.
TH
Hoàng hôn nắng tắt cuối đầu non
Vầng ánh trong tim mãi đậm còn
Dẫu nhạn xa xôi đường vạn lý
Mà lòng thắm mãi nét hồng son
Mình ơi! Chớ có nỗi héo hon!
NTS
Nước chảy rêu xanh đá vẫn mòn
Ngại ngần cây cội ở đầu non
Hững hờ chi bấy đau lòng bạn
Cứ nhủ rằng ta mãi sắt son
TH
Dẫu rằng nước chảy đá tơi mòn
Nhưng mãi ngàn năm cõi nước non
Hồn đá hòa chung hồn với nước
Còn đây đá đó, nước còn mơn
NTS
Mình vẫn thương ta vẫn đợi mong
Ước gì đừng có nói rằng không
Một mai trời đất dầu dâu bể
Ta vẫn nhớ mình ta vẫn trông
TH
Anh vẫn yêu em, vẫn thắm nồng
Không hề lạc nẻo bến bờ sông
Thuyền ta vẫn đến nơi chờ đợi
Mình hãy yên tâm chớ rủ lòng!
NTS
Mượn ít vần suông để tỏ lòng
Mãi tin tình nghĩa thủy và chung
Vững tay chèo lái con thuyền nghĩa
Quên cả sóng trào vượt bão giông...
TH