thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (297)
Thăm Lại Vườn Em
Trở lại thăm em giữa sáng nầy
Dưới bầu năng nắng loáng vầng mây
Gió hiu hiu thổi niềm rung động
Vườn thắm giăng đầy vạn sắc say!
Dập dìu lữ khách bốn phương xa
Cũng mến yêu hoa đượm sắc ngà
Trải cánh mộng lòng lên suối biếc
Từng vầng thơ nhẹ, thoảng ngân nga
Vài cánh bướm ong lượn lững lờ
Bởi hồn sương đọng quyện trời mơ
Điểm tô vạn kỷ niềm khao khát
Hoài vọng yêu đương, nỗi đợi chờ…
Lặng lẽ xem hoa toả sắc ngàn
Hương xuân ngào ngạt phả mơ màng
“Tương Tư” còn đó “Tương Tư” mãi
Lai láng dòng sông vẫn ngập tràn!
Một phút chạnh lòng nhớ thuở xưa
Chiều tà thao thức cuốn trời mưa
Dòng thư em gửi loang màu tím
Khiến cả bầu thu vạn gió lùa…
Để rồi tan vỡ mộng đầu yêu
Một khối “Tương Tư” níu mảnh hồn
Bóng nhạt phủ trùm lên ảo ảnh
Tháng năm tắm xám phủ hoàng hôn…
Xúc cảm, đàn ai khảy tiếng lòng
Âm sầu ảm đạm quấn chiều đông
Từng vầng lam khói về xa thẳm
Thuyền mỏi chèo bơi, khắc khoải dòng…
Tim tình khẻ hỏi …nhớ nàng không?!
NTS
Vườn xưa
Vườn cũ ngày xưa vẫn đắm say
Ngát thơm hương nức sáng vầng mây
Mời người ghé lại thăm nơi cũ
Tin đợi tin trông mãi chốn nầy
Lung linh một dải tựa trăng ngà
Vần điệu du dương trầm bổng xa
Hồ hởi giai nhân lần lượt đến
Thoảng đâu tiếng sáo lọt ngân nga
Kí ức ngày nao chạm bến mơ
Chim quyên lảnh lót tiếng trông chờ
Trời trong thanh vắng hồn vơ vẩn
Tự trách dòng trôi cứ lững lờ
Niềm mong nỗi nhớ cứ dâng tràn
Giấu lệ vào trong vẫn chứa chan
Vắng bóng tình xưa tim thổn thức
Thinh không cánh én liệng mơ màng
Nhớ mãi ngày nào trời đổ mưa
Lá vàng xao xác chút lưa thưa
Bước chân lối cũ đang ngần ngại
Chợt tiếng dương cầm vang vọng đưa
Vạn kỉ tình chân chẳng thể đùa
Con đường xa cách con đường xưa
Nhạt nhoà áo tím hoàng hôn gọi
Đã khắc vào tim chẳng bán mua
Kìa xem ai lẩy khúc đàn buồn
Khắc khoải ngày xưa để lệ tuôn
Bến cũ thuyền ơi đừng lạc lối
Vườn xưa thắm mãi nẻo tâm hồn…
Có về vườn cũ…nữa hay không?
TH