chiến thắng
Đêm qua nghe súng nổ nhiều
Đứng trên núi lòng lo tôi đếm
Súng nào của bộ đội, súng nào của Tây
Nghe tiếng nổ to thấy đồn bốt cháy
Bộ đội thắng rồi vào đốt lửa nướng xôi
Sao hôm nay tôi ghét ông trời
Gà gáy mà còn lâu sáng thế
Chờ lâu lòng vui tôi lại kể
Cho bà con trong bản cùng nghe
Ngày xưa có ông cụ lùng chuya
Họp con trai lại tập võ
Dùng bẫy nỏ, gậy tre
Đánh tan bọn giặc hay về bắt gái
Người Giáo ta còn nhớ mãi
Người Mẹo cũng phải khen ông
Đem tôn ông làm cha mẹ cả vùng
Nhưng ông không nhận chỉ muốn làm dân
Tên Lùng Chuya là ngọn đuốc sáng ngần
Soi sáng đầu óc gái trai người Giáo
Bây giờ người Giáo lại đánh Tây
Hơi thở Lùng Chuya làm đỏ thêm dòng máu
Muốn như làm sáng cả óc người Kinh
Vì Lùng Chuya của cả nước chúng mình
Bà con cười vui, trời đã sáng
Người Thái, người Mèo, người Mán
Người Puộc, người Xá, người Lự xuống núi rồi
Kìa áo xanh, áo đỏ như hoa khắp đồi
Ta cũng đi nhanh cho kịp
Gái trai lấy áo đẹp mặc vào
Quấn cái khăn cho thật tròn,thật lớn
Đeo những cái vòng thật trắng
Lên giây đàn chéo cho căng
Đem theo cả rượu mấy cóong
Xuống ta vui với các anh bộ đội
Chắc bộ đội có nhiều người Giáo ở đây
Tất cả của người Việt Nam ta
Vì trong máu cùng có hơi thở Lùng Chuya
Bà con ta nhìn kìa
Cái đồn tan tành thằng Tây ngồi cúi mặt
Các anh bộ đội đến đón ta
( Cụ Chi Voong kể )