* khúc tự tình *
Cảm tác ý và lời KHÚC TỰ TÌNH của Kim Loan
KHÚC TỰ TÌNH
Mùa thu đã tàn phai vàng sắc nắng
Lá khô rơi mưa hạt nặng ngoài sân
Nỗi niềm riêng vì xa cách bao lần
Lòng buồn thảm nghe chuông ngân chiều vắng
.
Vi vu thổi gió ru hồn thinh lặng
Mặc niệm chôn nhìn mây trắng đơn côi
Cách xa nhau biền biệt mất bóng rồi...
Còn đâu nữa đời nổi trôi sầu lắng...
.
Đêm khuya đã hơi sương dường rơi nặng
Ta nghiêng đầu nhìn nỗi vắng ngoài hiên
Nhớ làm sao giọng êm ái dịu hiền
Tình đà lỡ sầu liên miên sâu lắng...
.
Bình minh đến cho mây về ươm nắng
Chim về đâu mà bay thẳng trời xanh
Cành già đây đến đậu cảnh an lành
Vô thường lắm đời qua nhanh phẳng lặng.?.!..
-N3- Nguyễn Ngọc René - 16/10/2016
*********
KHÚC TỰ TÌNH
Thơ Kim Loan
Tàn thu vàng sắc nắng,
Lá úa rụng ngoài sân.
Xa cách nhau bao lần,
Lòng buồn thêm hoang vắng.
Gió chiều ru sâu lắng,
Chôn nỗi niềm đơn côi.
Ta mãi mất nhau rồi,
Nghe hồn sầu im ắng.
Canh khuya sương vắng lặng,
Gió rét thổi ngoài hiên,
Nhớ lời nói dịu hiền ,
Cho tình càng sâu nặng.
Bình minh gọi mây trắng,
Đùa vui với trời xanh,
Tô cuộc sống an lành,
Vô thường đời phẳng lặng !