em nhớ anh- người lính biển
Sóng muôn trùng nghìn năm còn vang dội
Em nhớ anh... người lính biển oai hùng
Giữa đảo xa tay chắc tay cầm súng
Vì non sông, vì niềm hạnh phúc chung.
Khúc quân hạnh gian khó anh không chùn.
Màu mực xanh em ghi dòng thương nhớ
Bút nghiên nghiên em viết vội vần thơ
Gửi đến anh là nỗi nhớ vô bờ.
Nơi đất liền em lẻ bóng bơ vơ
Lòng thấp thỏm mỗi lần biển dậy sóng
Dạ không yên nghe từng cơn biển động
Mưa bão về anh có bình an không?
Nhớ thương anh em nén khổ dặn lòng
Đã yêu lính ngại ngần gì gian khó
Tương lai còn nhiều lắm những cam go
Ta vững bước tìm vui về trước ngõ.
Em vẫn nhớ từng điệu hát câu hò
Nhớ nụ cười nhớ từng lời anh nói
Trong cơn mơ tên anh em thầm gọi
Chợt giật mình... tỉnh giấc sầu đơn côi.
Sóng Trường Sa nghìn năm còn vang dội
Như tình em sẽ chẳng đổi, chẳng dời
Vẫn đợi chờ dù ta cách hai nơi
Dõi theo anh nơi cuối nẻo chân trời.
Thương người lính đứng gác giữa trùng khơi
Hiến tuổi xuân trong âm thầm lặng lẽ
Nơi đảo xa vững vàng lên anh nhé!
Hậu phương em sẽ mãi đợi anh về...