nhuộm tóc
Tóc bà chẳng mấy khác xưa
Tóc ông thời đã bốn mùa trổ hoa !
Những khi sánh bước cùng bà
Người ta cứ bảo rằng là....tệ chưa?
Bà thời xinh đẹp như thơ !
Lẽ đâu ông chịu già nua trước bà
Lựa hôm thong thả việc nhà
Ông qua hiệu nhuộm...tóc đà mướt xanh !
Ra đường có kẻ chào anh !
Về nhà bà bỗng giật mình ngỡ ai?
Tròn xoe mắt cứ ngó hoài....
Trêu bà ông mủm mỉm cười,lặng thinh !
Giờ lâu bà rõ sự tình
Nguýt ông một cái...đến đình cũng xiêu !
Mà lòng lại thấy yêu yêu !