mộng vỡ tan rồi
Vỡ rồi mộng ước hôm nao
Nụ hôn xưa đã tan vào hư không
Nghe sao chua chát bên lòng
Tay cầm tay...để lưng tròng mắt nhau
Từ đây nếm trải niềm đau
Từng cơn quặn thắt ...Ôi chao! bẽ bàng
Chút duyên muộn nay lỡ làng
Quay lưng bước vội chẳng màng lạ quen
Vung khiên vác giáo bao phen..!
Sầu thêm khúc nhạc nghe nghèn nghẹn rơi
Tình trường hồn phách tả tơi
Giáo cùn khiên mỏng nằm phơi tội tình
Tay ta cầm nắm tay mình
Ăn năn chi cũng là tình phân bua
Ngỡ rằng tình cuối thiên thu
Mộng năm xưa đã hóa ngu ngơ chừ..!
Rằng ta trẻ nít dại khờ
Yêu làm chi để bây giờ già nua?
Tóc nay màu đổi khác xưa
Điểm vài sợi bạc lưa thưa mái đầu
Tình ơi! Sao mãi rầu...rầu..?