kiếp phong trần
Nữa cuộc đời lang thang không bến đỗ
Kiếp phong trần vai nặng những gian truân
Nay dừng lại đôi lần ta chợt nghĩ
Sương trắng đầu mình đã quá tuổi xuân
Đêm góc núi lặng nghe đời đang chuyển
Những chuyện vu vơ thế sự điêu tàn
Chợt chua xót cho đời người viễn khách
Tóc phai màu chẳng có bóng hồng nhan
Đây với đó nữa đời ta lưu lạc
Tìm cho mình một bến đổ bình yên
Nhưng có lẽ số phần chưa chịu đến
Nên đời ta vẫn lẽ bóng con thuyền
Thân đen đủi vì dạn dày sương gió
Chẳng nhân tình nên có phút băn khoăn
Đêm tựa gối nghĩ rằng bao giờ sẽ
Bỏ được đi ba chữ kiếp phong trần
Bài này đã được xem 8190 lần
|
Người đăng:
|
Huyền Tiêu
|
|
|