tạnh mưa
Cơn mưa rào vừa tạnh
Cô gái ái lên nương
Tay mềm vun gốc lúa
Thoáng nhìn xuống nông trường
Những chóp mũ vàng vàng
Cũng đang vun gốc lúa
Cô cất giọng ngân vang
Hương rừng loang theo gió
Cô muốn nhắn xuống đó
“Giữ cho màu vững chân”
Có tiếng cười vẳng lên
Tiếng cười hay tiếng suối
Rạo rực cô thầm nói
Khéo kẻo mà thua ai!
Tập theo trường đã giỏi
Việc nương rẫy cũng tài
Lúa xanh mơn mởn nhoai
Cây kết cành hi vọng
Nông trường càng mở rộng
Mộng đời càng vươn cao
Cô chẳng hiểu vì sao
Thấy nông trường lúa tốt
Từ đấy càng thích hát
Thích làm nương suốt ngày
***
Anh bộ đội ngừng tay
Nhìn sườn đồi phía trước
Trên mảng sương xanh mượt
Có cô gái lom khom
Bất chợt cô ngước lên
Anh vội vàng cúi xuống
Khi ý vui thoảng đến
Lòng thầm dục đôi tay
Đàn chim vừa khô cánh
Trời cũng vừa tan mây.
Tây Bắc Tháng 6/1958