lòng bản tôi
Mẩu tin ngắn ngủi
Reo thương xót băn khoăn
Tám bản Ba Na của Tây Nguyên
Bị mất mùa năm nay đói kém
Ba Na – Tây Nguyên bản tôi chưa ai đến
Nhưng cùng dân tộc núi cao
Dẽ gợi thương yêu, dẽ cảm thông nhau
Chắc cũng suối, cũng rừng, cũng rừng cây, bếp lửa
Cũng phát cây thành đồi ngô, nương lúa
Có không tiếng khèn quyện guồng sa
Dưới ánh trăng soi đất nước chung nhà
Soa không được giúp nhau khi đói kém
Chính phủ ta đã bao lần lên tiếng
Quân thù đã ngậm trám làm ngơ
Năm xưa thời Tây cũng mất mùa liên tiếp
Bắp, mài đằng đẵng thay cơm
Teo tóp mặt già, héo hắt trẻ con
Chân bước run run buồn tênh bản nhỏ
Khổ gì bằng đói khó
Càng sợ ngày xưa càng lo bạn ngày nay
Ước gì có cánh vút bay
Chở lúa dư đem vào trong ấy
Chở cả tấm lòng bản tôi người Thái
San sẻ cùng buôn rẫy Ba Na
Để đừng teo tóp những mặt già
Đừng teo tóp những bé em bụ bẫm
Mĩ Diệm lòng hùm ngăn cấm
Mặc dân đói khổ mỏi mòn
Cả bản tôi đỏ mắt căm hờn
Nhìn đồng lúa góp rồi nhưng nghĩ lối
Nhắc lại bao lần tiếng “đói”
Âm thanh xoáy nhọn trong tim
Lòng bản tôi đã đến tận Tây Nguyên
Giới tuyến nào ngăn nổi.
Mùa hè 1958.