về xứ đoài
Bao ngày mải miết chốn sơn khê
“Bóng chiếc thoi đưa’ giục giã về
Lá mướt dâu tằm nơi cuối bãi
Hoa vàng cúc cải phía triền đê
Khăn choàng lặng lẽ gìn nề phố
Áo lụa âm thầm giữ nếp quê
Tóc xõa làm duyên nghiêng nón thẹn
Mơ màng chỉ thắm vẫn còn mê !