yêu em! cô gái trường y (3)
Ai thấy sương gieo vướng nụ tầm xuân?
Mắt em sáng trong ngần hơn gấp bội
Đường mi cong uốn trăng liềm nóng hổi
Miệng cười duyên ngọt tiếng nói nàng thơ
Em trường y mộc mạc đến không ngờ
Anh yêu quá! đến bao giờ có thể...
Dẫu mùa đông lạnh xuyên xương thấu tủy
Ngắm em thôi cũng đủ để rực lòng
Vườn nhà ai khéo nở quá, nụ hồng...
Cho thi sĩ vấn vương không cưỡng nổi
Gặp gỡ nhau rồi câu thơ viết vội
Cũ giấy mực, tình mới cả ngàn năm.
Vẫn yêu em, đơn phương, vẫn âm thầm
Không thổ lộ để còn trăng toả sáng
Để mùa xuân ngày mai đầy ánh nắng
Đậm đà thêm nơi anh những vần thơ.
15.12. 2016