Poem logo
Poem logo

vị men lạ

Tác giả: Hồng Dương
Chẳng qua được nỗi buồn thương cánh chiếc
Xói mãi lòng đau xiết kiếp nhân gian
Chỉ mỗi ta gặm nhấm phận lỡ làng
Hồn đau vãi nằm tràn ra mặt sóng

Soi qua nước mảnh hồn rung lay động
Cốc men gì ?... gờn gợn sánh đặc thêm
Chòng chành nghiêng cả sắc tối màn đêm
Phong sương phủ bên thềm bờ khao khát

Chẳng nhấp nổi men gì nghe chua chát
Một chung đầy đời chắt lọc cho ta
Không sắc màu chẳng óng ánh ngọc ngà
Không mùi tỏa.... chỉ là dư vị đắng

Chẳng nuốt nổi nên nhiều đêm câm lặng
Thả hồn ra hồn cánh gãy tự bay
Ta lặng ngồi như vô cảm chốn này
Thôi ray rứt mặt mày không tươi nổi

Chung men đắng có khi ta uống vội
Bỏng tâm hồn nhức nhối hết tâm can
Lòng ngẩn ngơ cho mắt lệ ứa tràn
Môi dập nát máu loang cằm nhuộm ngực

Cứ phải uống men này dù rất tức
Khó chối từ dù thức đến tàn canh
Ấm ức lòng mà giả bộ ngọt lành
Ta đành đoạn nuốt nhanh không dám nhổ

Rồi bất chợt vị men bao đau khổ
Men cuộc đời ta ngộ nhận muộn màng
Ngẩng mặt nhìn mưa bấc giá... vừa sang
Truồng nhồng nhộng .... hồn đang còn ngụp lặn...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm