Poem logo
Poem logo

hồn lang trở về âm giới (46)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (46)

Trả lại em niềm yêu thương ủ ấp
Lầu ái tình xây đắp ở con tim
Kể từ đây tôi vỗ cánh loài chim
Bay thăm thẳm, đi tìm quên dĩ vãng!

Bóng thời gian trôi dần theo năm tháng
Đã lu mờ ánh sáng mảnh trăng mơ
Hai mươi năm thấm thoắt một bài thơ
Theo gió thoảng bao giờ, không hay biết

Bỗng tình cờ khung tàn ôm khúc biệt
Gặp lại em da diết nỗi niềm đau
Nét sầu bi, suối lệ mãi tuôn trào
Em kể rõ vì sao mà tan vỡ…

Nhìn người xưa đang nghẹn ngào, nức nở
Bao ảnh hình một thuở đã chìm sâu
Nổi dần lên theo sóng nước động chao
Rồi mãnh liệt thét gào trong uất hận!

Thì ra ta mất nhau vì số phận
Cuộc đời em lận đận phải cưu mang
Còn nơi tôi chẳng hái được vầng trăng
Dẫu trăng sáng muôn phần trong gang tấc

Tình đôi ta ngọt ngào đầy chất ngất
Khiến cuồng phong xé nát cánh thuyền duyên
Để bây giờ hiểu được cảnh truân chuyên
Thì đã lỡ hai miền xa diệu vợi

Đừng khóc nữa! Đừng buồn nữa Lan ơi!
Lỡ kiếp nầy tình trôi không trở lại
Sẽ còn đây lai sinh ngàn bể ái
Bù cho nhau ngần ấy nỗi yêu đương!...


“Hồn Lang vừa đi vừa
nhớ đến tình xưa”

9/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Các bài thơ tương tự:

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm