xuân nữ
Đào tơ mơn mởn gái xuân thì
Nguyệt thẹn hoa nhường lắm kẻ si
Vóc liễu ngọc ngà ai hun đúc
Tóc thề óng mượt gió vân vi
Ngày thương khối cậu lân la đến
Đêm nhớ nhiều cô thỏ thẻ vì
Em vẫn hồn nhiên đầy nhựa sống
Mặc lời ong bướm tự bay đi.
11-01=2016