Poem logo
Poem logo

hồn lang trở về âm giới (52)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (52)

Âm thầm, lặng lẽ gói vào sâu
Bóng gió không hề, chỉ một câu
Em muốn anh vui nhiều để sống
Chớ nào lo sợ mất anh đâu!

Thêm lòng nhân ái ở nơi em
Thương kẻ cô đơn lạnh dưới thềm
Chia chút lửa hồng vơi giá rét
Chẳng màng co bóp, nhíu con tim

Sâu tận trong anh niềm cảm khái
Vầng trăng em ngắt sẻ chia ai
Dẫu đêm nhạt bớt bầu loang ánh
Đổi lại cho chồng vững cánh bay

Mình ơi! xúc động biết bao nhiêu
Giữa một cơn mưa rỉ rả chiều
Em quét lá sầu về hố vắng
Cho nhà sạch sẽ, hết rong rêu!…

Giờ đây âm cảnh rẽ ly tan
Anh nhớ, anh thương một ánh vàng
Vì nghĩa quên mình, ôm nửa lạnh
Ôi nầy! Đẹp lắm mảnh trăng thanh

Làm sao gặp lại nối tơ duyên
Để đáp đền em nghĩa vợ hiền
Trọn bếp lửa hồng tay nhúm sẵn
Cho anh hết lạnh dưới canh đêm

Gió ơi! Có hiểu tấc lòng ta
Da diết ôm tròn nỗi thiết tha
Kỷ niệm, thâm tình nơi cõi thế
Vật vờ, ghịt níu xé hồn ma!...


“Hồn Lang da diết nhớ vợ”

17/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Các bài thơ tương tự:

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm