hồn lang trở về âm giới (54)
Hồn Lang Trở Về Âm Giới (54)
Nay em lớn, mặn mà hương sắc
Dáng thanh tao bắt mắt dễ nhìn
Tính em vui vẻ, nặng tình
Khiến tôi cảm thấy rung rinh quả hồng!
Chẳng mấy chốc trên dòng sông chảy
Bóng con thuyền động đậy nhấp nhô
Dưới bầu lóng lánh trăng mơ
Đi vào sóng nước đến bờ yêu thương
Những ngày xa Lan buồn, Lan nhớ
Bên Cần Thơ anh có hiểu chăng?
Hai tay em hốt lá vàng
Gói vào trang giấy, gửi chàng sẻ chia
Cách ít bửa em về lại đến
Bóng thời gian thương mến hằn sâu
Những chiều gió thổi dạt dào
Bao lần ấm áp, ngọt ngào vành môi!
Tôi đã định sẽ rồi kết chặt
Mối duyên hồng thơm ngát men hương
Ngờ đâu trăng rụng xuống đường
Khung trời xám xịt, hàn sương nhỏ dài…
Hai mươi năm tình ai đã tắt
Chợt bất ngờ gặp mặt người xưa
Hiểu ra cớ sự nát bờ
Thương em bất hạnh, đàn cò canh khuya
Tận tấc lòng em yêu anh lắm
Sợ anh buồn chẳng dám nói ra
Âm thầm lặng lẽ lìa xa
Trong tim vẫn mãi hồn hoa tặng chàng
Nhìn em khóc, đôi hàng lã chã
Cõi lòng tôi tơi tả, ngậm ngùi
Chỉ còn nguyện ước một lời
Kiếp sau trở lại, trọn đời bên nhau!
“Hồn Lang thổn thức
nhớ tình xưa”
19/10/2016
Nguyễn Thành Sáng