Poem logo
Poem logo

xuân viễn xứ!

Tác giả: Ngọc Nghĩa
Ai đã từng là cánh chim phiêu bạt...
Xa gia đình, lưu lạc tận nơi xa!
Mới thấu hiểu nhung nhớ lẫn xót xa...
Khi Xuân về, bên gia đình đoàn tụ.

Mùa Xuân đến như một lời nhắn nhủ...
Xuân sum vầy, Xuân nồng ấm yêu thương!
Mà giờ đây, ta phiêu bạt tha hương...
Một mình ta lẻ loi nơi đất khách!

Nhớ gia đình ta úp mặt vào vách...
Giọt ngắn dài, nhớ nhung lắm người ơi!
Rồi cảm giác lạc lõng và chơi vơi...
Cứ như thế, một mình ta gặm nhấm.

Nhớ quê hương, nhớ gia đình nhớ lắm!
Tết năm nao còn ở chốn quê nhà!
Bên gia đình ta có Mẹ, có Cha...
Dẫu thiếu thốn nhưng chan hoà biết mấy.

Xuân viễn xứ cảm giác là như vậy...
Hẹn năm sau rồi con sẽ trở về!
Chẳng nơi đâu bằng hai chữ: Tình Quê.
Chỉ nơi ấy mới cho mình tất cả.

www.facebook.com/nhanguiyeuthuong

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm