xuân về với mẹ tôi
Tám mươi tám mùa hoa mai đua nở
Cõng thời gian trên da vỡ đồi mồi
Má nhăn nheo làm méo mó đôi môi
Tóc đã bạc như màu vôi mây bóng
Thời xuân sắc ngặt nghèo bao nhiêu sóng
Mẹ vẫn cười vẫn cất giọng thi ca
Xưa yêu thơ yêu nhạc hát ngân nga
Nay lưng yếu nên còng ra thế đó
Mẹ vẫn hát gửi hồn theo ngọn gió
Bảo nhớ cha khi bóng đổ đêm về
Bao mùa xuân cha dạo chốn sơn khê
Mẹ vẫn đợi giữa chiều quê xuống muộn
Xuân lấp ló giọt sương mai trong suốt
Mắt mẹ nhòa tay nhẹ vuốt bông hoa
Lòng vẫn ưng khi con cái tặng quà
Miệng bỏm bẻm nhai trầu và nựng cháu...
Cơn gió thổi đem hương xuân đi dạo
Xuân lại qua thay áo mới cho đời
Mắt dõi nhìn làn gió động sương rơi
Trên vai mẹ một màu tơi bời cũ...
Bài này đã được xem 921 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|