cái dại đầu đời
Chỉ có anh mới biết
Em yêu như thế nào ?!
Chỉ có Mẹ Cha hiểu
Em "dại trai" ra sao .
Cha Mẹ nuôi em lớn
Em không chịu ở nhà
Vừa mới chớm "mở mắt"
Em vội lên xe hoa .
Bây giờ em nghĩ lại
Thấy mình tội thật nhiều
Không gì bằng Cha Mẹ
Luôn bao bọc con yêu !
Tuy rằng em lớn xác
Nhưng nào đã có khôn
Bước vào đời vấp ngã
Là đã sợ hết hồn .
Làm dâu đâu có dễ
Cũng bao việc phải lo
Không như ở với Mẹ
Việc khó Mẹ làm cho !
Nhà chồng cũng nhà đấy
Nhưng khác với nhà mình
Phải ý tứ mọi lúc
Phải năng động nhiệt tình .
Thôi thì thân con gái
Lớn phải đi lấy chồng
Nhưng mà em dại dột
Nên quên mất tuổi hồng .
Nếu trời cho làm lại
Em chẳng lấy chồng đâu
Cứ nhà mình mà ở
Sẽ không phải làm dâu .