Poem logo
Poem logo

nào rớt cung thương

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nào Rớt Cung Thương

Xin đừng để cung thương rớt mất
Tiếng của lòng chân thật nơi em
Bởi tình đầy ắp thuyền duyên
Ngại cơn sóng vỗ nhận chìm đáy sâu!

Em lo lắng sợ màu phai nhạt
Sợ đêm dài bàng bạc muôn nơi
Khiến cho hoa lá bồi hồi
Mượn cơn gió nhẹ lắc rơi ánh vàng

Ngày thơ thẩn, luầng quầng nỗi nhớ
Đêm vật vờ, trăn trở canh khuya
Từng thời khắc một kéo lê
Mỏi mòn, dã dượi, ủ ê, rã rời

Tim tê tái, ngậm ngùi, da diết
Sớm khô cành, rũ riệt nắng mưa
Dưới cơn thoảng nhẹ thổi lùa
Niềm thu héo hắt, nghẹn bờ quạnh hiu!

Sầu lãng đãng khi chiều đổ xuống
Nỗi vấn vương uốn lượn đầu non
Tai nghe điệp khúc nhạc buồn
Nỉ non, réo rắt bên đường ngân nga…

Đừng vậy nữa! Em à! Đừng nữa
Chớ não nề, than thở mà chi
Bởi tim khắc đậm ảnh thề
Tấc lòng vẹn giữ đường về chung đôi

Dẫu có lúc dòng trôi gợn sóng
Hãy xem là cái bóng phù vân
Vì cho lắm dãy lăn tăn
Chỉ trong khoảnh khắc trải bằng mà thôi!...


30/10/2016
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm