đợi nàng xuân đến
Sao đi lâu quá không về nữa ?
Để lại hồn đau nỗi thẫn thờ
Món nợ thâm sâu thêm lẫn lữa
Yêu người ngày tháng mãi bơ vơ
Chiều đông lẽo đẽo mây vương vấn
Tuyết rơi giăng mắc phủ sương mờ
Ước mong một cõi tình êm ấm
Phòng trong bếp sưởi dáng người thơ
Mỗi bước chân đi thấm lạnh lùng
Phương xa ai nấy có hoài mong ?
Hàng cây các ngõ còn trơ trọi
Đợi chờ dằng dặc tiết sang xuân !
Trời đất quanh đây sẽ bớt buồn
Cỏ cây hoa lá trổ mầm non
Chim di ríu rít chung xây tổ
Gần nguồn suối nước tắm uyên ương
Ta yêu tình nghĩa núi sông hồ
Mênh mang tia ấm nắng vàng tơ
Nàng xuân trở lại thôi hờn dỗi
Bên người say đắm dệt mộng mơ
QHNC