ngàn trùng xa cách
NGÀN TRÙNG XA CÁCH
Em về từ cõi trăm năm
Ta nâng niu tiếng dương cầm giữa đêm
Trăng khuya một mảnh bên thềm
Đâu rồi sợi tóc môi mềm vấn vương
Cuối trời tiếng vạc kêu sương
Chợt nghe khúc nhạc vô thường rụng rơi
Tay bưng chén rượu nửa vời
Ngỡ ngàng đứng vịn góc trời biệt ly
Bến tình một thuở cuồng si
Dối gian còn đó xuân thì thầm vây
Nhớ đêm rượu chuốc ly đầy
Bờ môi chạm khẽ ngất ngây men tình
Mãi ngồi nhìn cuộc hư vinh
Ngẫm đời như đám lục bình trôi sông
Ngày xuân môi ấm rượu nồng
Mắt đờ đẫn ngó đôi lòng trắng vôi
Em về hãy cứ về thôi
Còn duyên tiền kiếp một đời phôi pha
Đêm nay ta với trăng ngà
Cạn câu thương nhớ cho qua mỏi mòn
Vết tình một giọt cỏn con
Em về ta ở không còn nhớ nhung
Khúc thơ đứt nốt tương phùng
Buông tay nhau để ngàn trùng cách xa ./.
Lê Cảnh Tiến 31/01/2017
Bài này đã được xem 668 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|