nụ hôn nào ấm lại một đôi môi
Tay đan chặt nghe mùa về- trở lạnh
nụ hôn nào ấm lại một đôi môi
em rất khác của một thời rất dại
tôi ngây ngô hứa hẹn không nên lời
em thiếu nữ của trường xưa- cặp sách
một bài thơ còn dấu tới bây giờ
thơ chưa gởi nhưng lòng riêng thầm gởi
tôi đợi chờ và tự chuốc tương tư
sông có chở nỗi buồn ra biển lớn
để hóa thành trăm sóng nhỏ hư vô
em đã hết tuổi băng trinh mới chớm
tôi một lần mơ mộng rất... ngây ngô
ngồi đếm lại những nỗi buồn- ngang dọc
em và tôi từng kỷ niệm chia phôi
nghe mùa lại lạnh từ trong hơi thở
nụ hôn nào ấm lại một đôi môi
bất đắt dĩ nỗi nhớ ùa- vay kín
bởi lòng tôi còn khoảng trống riêng em
em bé nhỏ rong chơi miền ký ức
chợt vừa nghe chiếc lá rụng bên thềm