trăm mối ngổn ngang
TRĂM MỐI NGỔN NGANG
Mây vẫn trôi nghìn năm không mệt mỏi
Lũy tre làng cuối xóm đã già nua
Tiếng róc rách muôn đời của dòng suối
Rừng hoang than tiếng nấc lúc trở mùa
Bên cánh võng ai ru con não nuột
Điệu ru buồn bàng bạc đất phương Nam
Dòng nước mắt không còn màu trong suốt
Câu thơ tình ngổn ngộn dấu chấm than
Tiếng năm tháng kéo về bên vai mỏng
Khúc từ bi oan trái một dòng sông
Mắt vô hướng nhìn sâu vào tuyệt vọng
Người về đâu giọt nước đã cạn dòng?
Ai níu giữ chút tình trong veo ấy?
Biệt li sầu giăng mắc ở ngõ hoang
Thầm hỏi mãi bao điều trong trang giấy
Ai đọc thơ nghe thoi thóp chiều vàng?
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1593 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|