xứ lạnh tình nồng
Đông bao la khu rừng trơ trụi lá
Tuyết rơi đầy màn trắng phủ ngàn cây
Giòng sông dài đóng đá chẳng còn mây
Nhà trên núi chơ vơ buồn sơ xác
Chờ ai đến để mùa đông ấm áp
Sưởi phòng trong tan biến nỗi cô đơn
Người bên người có lạ cũng sinh quen
Đêm ôm ấp tựa mình quên lạnh giá
Xuân trở lại nàng càng hồng đôi má
Suối đầu nguồn róc rách chảy qua đây
Trên bầu trời rộn rã cánh chim bay
Cây mọc lá rừng xanh tươi động đậy
Cả vũ trụ như bừng nguồn sống dậy
Ngồi gần nhau rạo rực những niềm vui
Dẫu già nua hồi sức thấy yêu đời
Bên người đẹp cài hoa trên mái tóc
Qua đông lạnh tình ta thêm đằm thắm
Lòng dạt dào ao ước đến vạn mơ
Cầm tay nhau rung động mãi hàng giờ
Ôi sung sướng nụ cười xuân rạng rỡ !
QHNC