đoạn đường ...khó tránh
Ôi ngẫm mà ghê cái Tuổi Già
Đời người ai cũng sẽ đi qua
Giàu sang, khốn khó đâu nào sót
Vua chúa, dân thường dễ mấy tha
Răng yếu, mắt mờ, tai nặng lãng
Chì môi, bạc tóc, trổ mồi da
Ngồi buồn lại nhớ thời xuân trẻ
Chạnh xót mình thay cảnh bóng tà.
Bóng tà đơn lẻ biết sao hơn
Khi nỗi sầu tư cảnh héo hon
Đi đứng nằm ngồi không biết khỏe
Uống ăn ngủ nghỉ chẳng chi ngon
Buồn vui lây lất bên đàn cháu
Sướng khổ thăng trầm với các con
Đã biết đoạn đời khôn tránh khỏi
Thì thôi thanh thản sống cho tròn
____________________________
ĐT.