đẹp - á đông!
Ta thầm ước được hôn lên làn tóc;
Riết kề môi; âu yếm lấy bàn tay;
Được một lần hoà nhập mộng Liêu Trai
Cùng em - Hương - nàng Nghệ Thuật...
Em xa quá! Dẫu xác thân trần tục
Bởi hồn em là thinh sắc cao xa
Chẳng thể nào dạo bước đến lân la
Đành đứng đợi chờ xướng tên, rã rượi!
Chờ một buổi không gian thay áo mới;
Em thay buồn bằng nhan sắc yên nhiên
Ta sẵn lòng dệt cánh mộng thần tiên
Khoác xiêm áo, điểm lên hương nàng Đẹp.
Biển dẫu rộng đổ vào sông vẫn hẹp
Tình cao vời. Nhưng tình chỉ tượng trưng;
Gian phòng đơn chen chúc những tầm thường
Chờ triển lãm Viện Viễn Đông Bác cổ.
Nhan sắc em là thứ tình vô độ!
Tự ngàn xưa muôn phu trẻ dấn thân
Dựng lầu cao, xây đắp lũy trường thành;
Khơi ánh đuốc điểm duyên nàng Bao Tự.
Sầu thế hệ ẩn nụ cười ma mị
Một nụ cười đổ nát vạn sinh linh
Phí lòng ta, kiên cố cả công trình
Thân thần tử suốt đời vin ân Chúa...
Triều đại đổi, lại một lần binh lửa
Những dấu giày giẫm nát cổ đài sơ
Có còn chăng là nhan sắc những nàng Thơ
Lưu tình sử, kí biên: Sầu Đông Á!
TP. Hồ Chí Minh, 16/5/2017
Huỳnh Hữu Lộc