con ơi hãy nhớ lấy lời!
“Sống thì con chẳng cho ăn
Đến khi thác xuống làm văn tế ruồi.” *
Thế gian cũng thật nực cười
Mẹ cha còn đó chẳng lời hỏi han
Việc mình thì biết lo toan
Cốt sao cho thỏa lòng tham chảnh đời
Nghĩa huynh tình đệ buông rời
Thấy em đói khổ chị cười chị chê
Lúc em hoạn nạn bỏ bê
Khi em giàu có anh vê chị vòi.
Mẹ già đau ốm kệ thôi
Cha già bệnh tật buông lơi chẳng nhìn.
Không cội biết lấy gì vin?
Không nhờ cha mẹ bay nên thân người?
Khi xưa thầy đã dạy rồi
Con ơi nhớ lấy những lời sắt son:
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con!” *
Anh em gắn bó keo sơn
Thì đâu kẻ dám khinh nhờn chúng ta!
Yêu thương giúp đỡ thật thà
Câu thơ mẹ hát như là còn đây:
“Anh em như thể chân tay
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần.” *
Hãy nên khắc dạ muôn lần
Để cho ai chớ phàn nàn chúng ta!
Xứ Nghệ_17.05.2016 _ #SôngLam
* Ca dao