thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (301)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (301)
Còn Gì Tặng Nhau
Em lấy chồng thuở còn tuổi mộng
Sớm thu hình, rã bóng hồn xanh
Thời gian lặng lẽ qua nhanh
Tay bồng tay bế, quấn quanh nỗi niềm!
Rồi một tối màn đen phủ xuống
Chợt thấy lòng vất vưởng, chơi vơi
Mới hay phận số cuộc đời
Hắt hiu, ảm đạm, lờ trôi thuyền tình
Bởi non nớt, duyên mình vội vã
Gửi trao người hết cả một lần
Khi chưa tắm ánh trăng vàng
Lắng nghe gió thổi, lay cành vấn vương
Giờ hiểu được, nghe buồn trống vắng
Con đò đưa hụt hẫng tay chèo
Dòng sông nhấp nhố đìu hiu
Lắc lư, rũ rượi thật nhiều mỏi mê!…
Còn ở tôi, ảnh thề cũng nát
Bước đầu yêu kéo giật con thuyền
Lên bờ vào ụ nằm yên
Để nay rã mục giữa miền quạnh thu
Trời trở gió, âm u trôi giạt
Ngọn vô tình thổi bật hồn xưa
Nhìn ai ánh lệ sầu mưa
Tim tôi bỗng chốc nhẹ khua bên thềm
Em chốn ấy từng đêm trăn trở
Tôi nơi nầy cũng khổ, cũng đau
Tiếc thay lỡ mối nhịp cầu
Còn gì để gửi tặng nhau… tiếng lòng!
Nguyễn Thành Sáng
Hãy quên
Duyên đến rồi em đành phải bước
Lấy chồng rồi hẹn ước tàn phai
Nỗi niềm quạnh quẽ trải dài
Còn chi nữa để sớm mai vui vầy
Đừng trách nữa hỡi người năm ấy
Gặp nhau rồi chỉ thấy niềm đau
Đời em ít sướng nhiều sầu
Lênh đênh bọt bể tan mầu hồng nhan
Dầu đã trót vấn vương tri kỉ
Tình trao rồi đâu lý dễ quên
Vậy mà chưa nhú cỏ mềm
Bước chân đã vội sang thuyền đi xa
Xin người tỏ nỗi niềm li tán
Giờ chia tay chán ngán trăm chiều
Giá xưa đừng nói chữ yêu
Để bây giờ gió thổi diều rảnh rang
Duyên đã đến hoa tàn nhuỵ rữa
Có còn chi níu nữa chữ tình
Thôi đừng có nhắc ta mình
Kẻo mà đau chữ trung trinh có còn
Gió thổi lạnh từng cơn thấm thía
Chạy ngả nào hai phía tây đông
Đến duyên thuyền đã sang sông
Em về thôi nhé kẻo chồng em lo
Bao cách trở ta nào đâu sá
Bởi lỡ thì bước quá đường duyên
Bây giờ ván đã đóng thuyền
Còn gì đâu nữa hãy quên…hỡi người.
Thi Hoàng