* rồi cũng tàn phai *
      
      
      
      
        RỒI CŨNG TÀN PHAI 
Tàn phai đến cuối đời phải chịu 
Như hoa kia nặng trĩu sắc buồn 
Nghẹn ngào dưới nắng chiều tuôn 
Khô cằn sỏi đá về nguồn đất đen.
*
Dẫu quý phái hay hèn cũng vậy 
Một đời hoa sắc lẫy xinh tươi 
Khi còn màu thắm rạng ngời 
Bướm ong chẳng ngớt vui chơi rộn ràng.
*
Giờ khô héo muộn màng hối tiếc 
Đời qua mau xuân kiệt phai tàn 
Rũ hồn từng mảnh nát tan 
Trầm luân trọn kiếp mây ngàn gió đưa...
*
Luật vũ trụ không chừa vạn vật 
Cõi ta bà lây lất hư không 
Một thời đắm đuối xuân nồng 
Để rồi tàn lụy mênh mông nỗi sầu...
*
Nhìn hoa úa nông sâu ý tưởng 
Xong nghĩ đời mườn tượng như hoa 
Chu kỳ tạo hoá an hoà 
Sinh ly tử biệt không ngoa chút nào.
*
Đời một kiếp chiêm bao ngắn hạn 
Đôi vần tình tự mãn tâm tư 
Thơ về dụng chữ thêm từ 
Nên bài thơ nữa ngất ngư muộn phiền...
*
Cõi trần thế  vô biên nào có
Khi lìa đời  xác bỏ hồn bay
Xuân xanh mấy chốc tháng ngày 
Vào thu nuối tiếc ngồi say mơ về
*
U hoài từng giọt tỉ tê
Chỉ còn đọng lại não nề cơn mưa...
-N3-Nguyễn Ngọc René - 18/06/2017