chuyện màu hoa tím
Có thể cơn mưa chiều làm chậm bước chân anh
Cả ngày nay em đợi chờ vô vọng
Nước mắt rưng rưng nỗi buồn đánh võng
Chiếc áo màu mây tím ngắt u hoài
Có thể mưa gió bất ngờ ảnh hưởng đến đường bay
Anh ở lại trong mịt mù tâm bão
Tự dỗ dành dịu đi cơn áo não
Anh sẽ về…sẽ về với em thôi!
Có thể anh bên ấy cũng bồi hồi
Cũng xốn xang nhớ đến em nhiều lắm
Thôi không khóc để lấm lem màu phấn
Chẳng thèm buồn để mặt ủ mày ê
Nhất định ngày mai anh sẽ trở về
Chạy ra vườn hái vội nhành thạch thảo
Màu hoa tím nhìn em như ngầm bảo:
“Cô bé dễ thương..lại rất chung tình!”
Bài này đã được xem 1725 lần
|
Người đăng:
|
Mây Tím
|
|
|