vấp tình
Vầng trăng trót nhuốm bụi hồng
Ôm tương tư rụng xuống… lòng sông sâu
Đất trời, ảo thật vướng nhau
Hai con tim nhốt… cơn đau dịu dàng
Yêu không được, ghét không đành
Khoác lên bóng rối chạy quanh…đèn cù
Vấp tình té xuống ngàn thu
Ngàn thu chưa hết, thiên thu đang về.
Mai Đình Dân