xin ẩn dật
Muốn sống đời khép kín
Nhưng không mất niềm tin
Mong ơn trên dẫn dắt
Con giữ lòng ăn năn
Muốn sống đời bình dị
Buông bỏ để vui đi
Mong Chúa thương đón gọi
Hồn con theo Mân Côi
Con muôn vàn tội lỗi
Con bối rối băn khoăn
Thánh Giá chẳng nhọc nhằn
Con vác hoài vẫn vấp
Muốn thôi đừng hấp tấp
Thôi chấp nhất chi li
Không mơ, chẳng ước gì
Sao đường đi vẫn khó
Hồn lạc mê lọ rọ
Tim quay quắt quặn đau
Trí co giãn chập chùng
Đời mịt mùng tăm tối
Thôi, tôi xin tha tội
Thống hối buổi chia phôi
Thôi, xin dứt bồi hồi
Khép kín rồi....dĩ vãng
Tôi, người, đời một thoáng
Nuối tiếc với hoang mang
Dục vọng sao ngút ngàn
Vui đành tàn theo gió
Tôi khép kín rồi đó
Tôi nhăn nhó sầu lo
Lòng người sao khó dò
Ta so đo chi thế
Tình ta tan không lệ
Mộng tan vỡ buồn lê
Thôi buông, về đi nhé
Khép kín đời nhẹ nhẹ
Khép kín tình buồn nhe
Khép kín những thương vay
Để từ nay thanh thản
30/11/2011