khoảng lặng và cảm xúc
Đã trôi qua mười hai năm học
Với tiếng cười tiếng khóc chia ly
Hôm nay tôi chẳng buồn chi
Vì tôi đã có những gì tôi mơ.
Cửa Đại học Kiên Giang rộng mở
Là bước đường muôn thuở tôi mong
Bao nhiêu suy nghĩ trong lòng
Bao nhiêu cảm xúc xuôi dòng về đây
Chẳng lúc nào trong tôi như vậy
Cứ bồn chồn, đưa đẩy phân vân
Mái trường mới, rộn bước chân
Tôi nhìn thấy, sự ân cần giảng viên
Một mái trường thầy cô thân thiện
Một bức màn trãi nghiệm tương lai
Lặng thầm tôi nghĩ ngày mai
Bốn năm đại học chẳng dài lắm đâu
Lấy tinh thần khát khao nung nấu
Vượt khó và phấn đấu tôi ơi
Thầy cô chăm chút từng lời
Trường che sương gió dựng đời sinh viên
Những nỗi niềm bỗng như xao xuyến
Cảm giác đầu lay chuyển tim tôi
Mới đây đã mấy tháng rồi
Quen cô, quen bạn, bồi hồi còn không?
Một ngôi trường xanh tươi gió lộng
Một mái nhà mơ mộng nắng mưa
Tôi về ai đón ai đưa
Có nơi đây vẫn là nhà tôi thôi.
Tháng mười một, ai quên ai nhớ
Ngày hai mươi, khoan chớ thờ ơ
Ngày nhà giáo, ngày thầy cô
Ngày ý nghĩa, với muôn điều xuyến xao
Một chuyến đò vượt qua giông bão
Người lái đò thanh thạo biết bao
Cho nên phải nhớ công lao
Lời thầy cô đã ngọt ngào khi xưa:
"Sống vẹn toàn tôn vinh câu hứa
Giữ đạo người bậc lớn dạ thưa
Đời người ngắn ngủi con ơi!
Sống cho thật tốt để đời ta khen".
#2015
Bài này đã được xem 1115 lần
|
Người đăng:
|
Phương Hạ
|
|
|