thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (321)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (321)
NỖI NIỀM
Nghe tiếng lòng thổn thức bấy lâu nay
Nào có nỡ quay lưng hay ngoảnh mặt
Mỗi lần nhớ trái tim như quặn thắt
Bến mộng ngày xưa vẫn muốn quay về
Đã bao lần ta chia sẻ đam mê
Câu thơ ngắn nhưng ý từ dài lắm
Mỗi đêm thâu hai tâm hồn say đắm
Xây cho đời những bờ bến mộng mơ
Dẫu có sao cũng chẳng thể hững hờ
Anh hờn giận chỉ vì không thấu hiểu
Để niềm tin trong hai ta chết yểu
Bến giận thuyền nên đẩy hất ra xa
Quên nhau rồi nhưng tim vẫn diết da
Nhớ một thuở hồn nương còn mỏng mảnh
Lời khuyến khích vẫn lưu trong tâm ảnh
Vượt đường xa đã có cánh tay dìu
Bỗng bây giờ thuyền với bến cô liêu
Ai hoá giải nỗi buồn trong dĩ vãng
Một chút thôi để chuyện tình lãng đãng
Trôi theo dòng giông bão hết chỗ neo
Chia li ư sao tình nghĩa lại nghèo
Để thác ghềnh xoá tan đi ước mộng
Bứt ra xa thuyền lạc vào biển lộng
Giữa trùng khơi chới với bị sóng vùi
Có một ngày đang hạnh phúc yên vui
Bỗng đứt đoạn dây đàn căng tuột mối
Hai đứa mình dạ tâm càng bối rối
Hiểu nhau không khi chẳng muốn chia lìa…
Thi Hoàng
Nỗi Niềm
Em ngồi lặng lẽ nhìn đêm
Lắng nghe gió thổi bên thềm vọng đưa
Cửa hờ nhúc nhích nhẹ khua
Âm vang kẻo kẹt, đẩy đưa tấc lòng!
Nhớ thương ngày tháng trên dòng
Thuyền theo ước hẹn bềnh bồng về mơ
Uyên ương thắm thiết bao giờ
Dạt dào, êm ả vần thơ trải tình
Rồi buồn bởi bất thình lình
Mây mù bao phủ bóng hình thân yêu
Để cho sóng dữ thật nhiều
Đẩy hồn vạn kỷ dưới chiều ngã nghiêng
Nay sầu, thao thức, man miên
Thâu canh giá lạnh, nỗi niềm héo hon
Hai tay ôm kín quả tròn
Còn trong khe khẻ chút hờn trách ai…
Em ơi! anh cũng u hoài
Thẫn thờ, da diết chuỗi dài có nhau
Và tim cũng rất là đau
Vì cuồng phong đến gieo bao phũ phàng
Luyến lưu một ánh trăng vàng
Vấn vương kỷ niệm tình nàng với ta…
Thôi thì chắn gió lùa qua
Vặn đèn cho sáng để mà ngắm soi
Từ đây hai tiếng mình ơi!
Tận sâu thăm thẳm suốt đời ấp ôm
Ngọt bùi chia sẻ sớm hôm
Xuôi theo con nước, đợi tròn thuyền neo!
Nguyễn Thành Sáng