đánh rơi
Sợi buồn phủ kín khung trời nhớ
Buông xuống bờ mi vỡ giọt cay
Nhành mơ ấp ủ tháng ngày
Bỗng cơn bão lạ trốc cây duyên tình
Hoa lòng úa rũ mình rơi rụng
Sót niềm đau đọng sũng vườn mơ
Cuộn trong lốc xoáy mịt mờ
Trái tình gãy nửa...thẫn thờ rời nhau…
Tìm quanh quẩn ngọt ngào vương đọng
Vói tay vào khoảng trống mênh mông
Lượm gom lại mối tơ lòng
Chợt hay tình mất…hư không nhặt về…
Bài này đã được xem 980 lần
|
Người đăng:
|
Tâm Đoan
|
|
|