thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (323)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (323)
KHÔNG CÓ EM
Không có em chắc không còn gió
Nhẹ nhàng từ đây đó thổi về tim
Cho lòng dào dạt dịu êm
Toả niềm lai láng bên thềm sáng trăng!
Không có em ai lần tơ mối
Níu hồn anh những tối thu phong
Cùng nhau lên cõi bềnh bồng
Lâng lâng, lững thững trên dòng sông thương
Không có em con đường ngập nắng
Bước nặng nề, hụt hẫng gió mây
Đâu còn chun rượu tràn đầy
Để anh sưởi ấm đêm dài giá đơn
Không có em ảnh tròn mờ nhạt
Tiếng côn trùng réo rắt vọng về
Canh khuya vắng lặng ủ ê
Sương rơi tan giọt, lê thê nỗi sầu!...
Hồn vạn kỷ hôm nào sống lại
Ngược quay tìm biển ái ngàn xưa
Trả anh chiếc bóng bao giờ
Khô khan, quạnh quẽ bên bờ gió lay
Tiếp chuỗi sống tháng ngày thao thức
Chỉ nghẹn buồn nhói nhức tâm can
Bốn mùa tắm lá thu vàng
Nhìn dòng nước chảy, ngập tràn xót xa…
Duyên đôi ta trăng thơ trải ánh
Hòa khung trời lấp lánh muôn sao
Một cơn gió thoảng qua cầu
Nào đâu sánh được tình sâu ngút ngàn!
Bận lòng chi mảng phù vân!...
NTS
Quyện hòa.
“Bận lòng chi mảng phù vân”
Bên anh em chẳng ngại ngần điều chi
Rũ trôi bao nỗi vân vi
Cho lòng thanh thản lối về bến mơ
Bên anh bền mối chỉ tơ
Hai tâm hồn hết bơ vơ héo mòn
Cùng nhau hẹn biển thề non
Hái vầng hạnh phúc vẹn tròn tháng năm
Vẩn vơ chi chuyện xa xăm
Cốt sao đẹp nết trong tâm rạng ngời
Bên anh nào sá đầy vơi
Thăng trầm vẫn trọn tiếng cười vẹn nguyên
Giữ gìn giây phút bình yên
Chữ tình vạn kỉ thiêng liêng mặn mà
Thời gian khoảng cách nào xa
Khi lòng người đã thiết tha vẹn tình
Bão giông vẫn cứ đinh ninh
Chọn hồn đâu có chọn hình để say
Ngại chi mưa táp gió lay
Bên nhau tay nắm chặt tay chung đường
Đàn anh đã gẩy cung thương
Bổng trầm là mối tơ vương quyện hòa…
Biển ở sau lưng có ngại đâu
Sóng xô ào ạt lại hết âu sầu
Mênh mang bờ cát mình ta biết
Thủ thỉ ngoài khơi cánh hải âu
TH