thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (344)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (344)
ĐÊM KHÔNG NGỦ NGHE
NỖI ĐỜI TRỐNG TRẢI
Chẳng có anh nên đêm thành hoang hoải
Biết lấy gì san sẻ nỗi đầy vơi
Trằn trọc hoài muốn nhắm mắt chút thôi
Sao khó vậy thời gian trôi thật chậm...
Có lẽ nào anh buồn rồi lại giận
Khoảng cách xa em không biết thế nào
Im lặng rồi mà trong dạ nao nao
Đôi con mắt cứ trơ hoài không nhắm
Đằng xa ơi có biết ta buồn lắm
Chút bâng quơ sao lại để dỗi hờn
Bảo thôi mà nhưng lệ lại cứ tuôn
Dạ rưng rưng thấy nỗi mình khắc khoải
Chừng mực rồi cũng không cho là phải
So tính gì chữ trọng hay chữ khinh
Cái phôi phai nhợt nhạt chẳng phải tình
Đêm không ngủ nghe nỗi đời trống trải...
9.4.2017 TH
Vầng Trăng Như Chạnh Khuyết
Tôi yêu em bằng tình yêu nồng cháy
Của linh hồn trở lại thuở nghìn năm
Tìm về nhau quyện bóng, tắm vầng trăng
Cho gột rửa ngập tràn thu héo hắt!
Để từ nay sẽ không còn trầm mặc
Nghĩ ngợi nhiều làm nát mảnh đơn côi
Dưới ráng tà chầm chậm lụn sau đồi
Mang dãy xám dần trôi treo sắc ám
Nửa nhiệt cuồng, nửa nhẹ nhàng đằm thắm
Tặng cho tình ngàn đắm với muôn thương
Vậy mà sao em nỡ để sương buông
Lại quên tiếng ngân chuông từ diệu vợi!
Em có hiểu từ lâu tôi ngóng đợi
Sẽ một ngày em tới cận mình tôi
Giúp thêm hồng loang toả trải muôn nơi
Tăng sức sống cuộc đời trăm rạng rỡ
Vì cao thấp, hơn thua mà đành nỡ
Biến vô tình lối ngõ cứ quay lưng
Cả khối sầu quấn chặt nỗi bâng khuâng
Tôi lặng lẽ ngắm vầng như chạnh khuyết!.......
9/4/2017
Nguyễn Thành Sáng