thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (345)
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (345)
CHỚ HOÀI NHỚ LÂU
Bởi chưng chân bước quá đà
Vội vàng dừng lại ...thế mà chẳng tin
Thôi đành chuộc lỗi lặng im
Để cho nghẹn thở...con tim cồn cào
Bao chiều hồn dạ nao nao
Bao đêm con mắt cứ thao thức chờ
Nhưng rồi vẫn thấy bơ vơ
Ai đem lũ xả lên bờ tương tư
Biết đâu mình bị chối từ
Biết đâu chuyện ấy ậm ừ chẳng quên
Biết đâu nỗi chất chồng niềm
Biết đâu ray rứt khi đêm trở về
Chán chường mệt mỏi ủ ê
Vô tình một chút chữ thề nhạt phai
Gửi tâm tư đến cùng ai
Cảm thông bỏ quá chớ hoài nhớ lâu...
TH
Một Cơn Gió Thoảng
vì ai mang khối tình sâu
vì ai cứ phải canh thâu vọng về
vì ai đậm mối duyên thề
vì ai vương vấn lê thê nỗi niềm
yêu thương gói kín buồng tim
lắm khi thao thức buồn duyên bẽ bàng
đêm đêm thổn thức mơ màng
thả hồn chốn ấy tìm nàng ấp yêu
từ trong sâu thẳm thật nhiều
suy tư, lo lắng bao điều cho ai
tấc lòng nguyện chẳng nhạt phai
tình thề vạn kỷ kiếp nầy chẳng xa
Vậy mà cơn gió vụt qua
để vườn thân ái ngân nga, vật vờ
hỏi rằng sao phải thẫn thờ?
nghe như sương lạnh bên bờ rụng rơi?...
NTS