đỏng đảnh
Trăng tựa thu vàng nắng tựa mây
Tiếng lòng tựa cảnh sắc hương lay
Tiếng đời tiếng nhạc nào ai thấy
Vết để cõi sầu lắng mãi đây
Cảm giác qua đi rồi sẽ hết
Tiếng thơ than thở đến đong đầy
Mùa thu đỏng đảnh cơn hờn dỗi
Trăng khuyết sương buông xác héo gầy
Đời như ngọn gió của mùa thu
Suối tóc bay theo khúc ảo du
Thời xuân non lá đôi môi chín
Vàng hết chiều thu bụi khói mù...
Bài này đã được xem 1601 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|