trăm ngày cô đơn
Mộng Tiên ơi! Xa nhau hơn ba tháng
Một trăm ngày đau đớn và nhớ thương
Anh vẫn biết chuyện đời là vô thường
Nhưng làm sao quên bóng em mỗi tối.
Khi trăng đêm, nằm im trên mặt gối
Hồn anh theo tiếng gọi của thời gian
Với sao khuya rụng xuống căng tơ đàn
Anh bật khóc, nghe ngàn xưa trở giấc
Tình tan vỡ là cuộc tình đẹp nhất
Mất em rồi một nửa linh hồn anh
Người thi sĩ giật mình giận chiếu chăn
Lời phụ rẫy găm vào muôn xác thịt
Sông Ngân Hà đêm đêm sóng truyền hịch
Con thuyền tình neo đậu bến chờ trăng
Con thuyền hồn xuôi dòng muôn ánh sáng
Đợi em về, ban tình ái hương hoa.
Bài này đã được xem 698 lần
|
Người đăng:
|
Hoa Du Kha
|
|
|